Trang chủ >> trang sinh viên
Lời tri ân sâu sắc
Cập nhật lúc: 15/03/2016 03:42
Ra trường tôi mải mê với công việc và lo kiếm tiền. Bỗng một ngày giật mình vì câu nói của Sếp: “Muốn làm việc lâu dài và có cơ hội phát triển thì cậu phải có bằng Đại học”. Tôi cuống lên, mất bao ngày băn khoăn không biết tính sao…

“Anh có đi học Đại học không? Chương trình liên thông từ Trung cấp lên Đại học, học ngay tại Thành phố, chỉ hai năm  rưỡi là có bằng”. Phải mất một chầu với anh Phó Chủ tịch xã tôi mới hiểu và tin đây là cơ hội nghìn vàng!...

            Buổi học đầu tiên, ông thầy chủ nhiệm còn rất trẻ lên gân cốt: “Các anh chị phải thế này…thế này…” khiến tôi thấy tự ái. Không biết thầy làm gì nhưng nhìn lớp, nhiều người hơn tuổi thầy. “Quy chế ư, chúng tôi đâu phải là người bây giờ mới đi học!”. Đang lơ đãng phóng tầm mắt ra ngoài cửa sổ, tôi giật mình: “Trước mắt tôi phân công anh Toàn làm lớp trưởng. Mời anh Toàn đứng lên cho cả lớp biết”. Mặt tôi nóng bừng: “Chả lẽ ông thầy này đoán được suy nghĩ của mình”…

            Thời gian đầu tôi phải gồng lên để theo kịp sự thay đổi. Trước đây làm cả tuần để dành hai ngày cho ngủ và đi nhậu với bạn bè. Giờ đây thì phải gạt bỏ những thói quen và thú vui để đi học. Cũng may trong lớp có khá nhiều đồng đội và một số “gương mặt thân quen” nên tôi nhanh chóng hòa nhập. Chương trình học không quá nặng như tôi nghĩ, rất nhiều kiến thức sát với thực tế công việc hàng ngày. Những giờ ra chơi, trà thuốc làm chúng tôi xích lại gần nhau hơn…

            Buổi thi hết môn kết thúc, tôi nói thế nào thầy chủ  nhiệm cũng không chịu nhận phong bì bồi dưỡng của lớp. Mãi sau thầy nói: “Thôi được, tôi mời các anh, chị đi uống cà phê”. Thế là mấy thầy trò kéo nhau ra quán. Giọng thầy nhẹ nhàng khác hẳn khi trên lớp: “Tôi rất hiểu và thông cảm với vất vả của các anh chị khi phải vừa làm vừa học. Tôi cũng vậy, mấy tháng nữa mới hoàn thiện khóa học Thạc sỹ”. Nói chuyện, tôi hiểu thầy hơn. Thầy mới lấy vợ, cuối tuần vẫn phải đi công tác, trong công việc cũng có những áp lực về tuyển sinh, quản lý sinh viên và thu nộp học phí. Ý thức của chúng tôi ảnh hưởng thế nào đến công việc của thầy. Tôi được biết, rất ít trường đại học công lập có hệ liên thông từ Trung cấp lên Đại học ngành Luật. Thế mới hiểu, chúng tôi thực sự là những người may mắn…

            Kết thúc môn học, được nghỉ sớm lớp rủ nhau đi hát Karaoke. Huyền đứng lên tuyên bố: “Sau đây em và anh Toàn xin gửi tới cả lớp bài hát: Lời của gió”. Những tràng pháo tay nổi lên ầm ầm: “Lên đi! Lên đi”. Tôi miễn cưỡng đứng lên. Chỉ chờ vậy, Huyền xích lại đưa micro cho tôi. Phải công nhận Huyền có giọng hát rất mượt mà, truyền cảm và khả năng biểu diễn rất chuyên nghiệp. Hơi men và tiếng nhạc cuốn tôi vào bài hát. Đến câu kết “Gió hãy nói rằng ta yêu nhau, thế thôi”, Huyền ngả hẳn đầu vào vai tôi. Mọi người hô vang thúc giục: “Hôn đi! Hôn đi!”. Tôi lúng túng chưa biết xử lý thế nào thì Huyền đã quay sang đặt nụ hôn lên môi tôi. Đầu óc quay cuồng nhưng tôi vẫn kịp nhìn thấy Hương lẳng lặng bỏ ra ngoài...

            Năm học kết thúc, lớp tổ chức đi dã ngoại. Bãi cát mịn trải dài, nước Biển trong xanh, từng con sóng nhấp nhô như mời gọi. Chúng tôi lao xuống dòng nước vẫy vùng như quẳng hết gánh lo của cuộc sống hàng ngày. Sau màn khởi động, chúng tôi lên bờ chia đội chơi kéo co và buộc chân nhau chạy nhanh về đích. Tiếng hò hét cổ vũ vang động cả một vùng Biển… Sau lời tuyên bố của tôi: “Bây giờ là thời gian dành cho tắm biển tự do”, mọi người ào xuống. Ít phút sau từng đôi, từng tốp tách đoàn. Thấy Hương đang một mình đẩy phao ra xa, tôi lẳng lẳng bơi theo. Tim tôi đập dồn! Chưa bao giờ tôi có cảm giác lạ thế này. Không ít lần đối diện với những tay anh chị, những hung thần xa lộ, hiểm nguy cận kề vậy mà tôi đâu có hồi hộp thế này. “Hương! Hương! Cho anh bơi cùng với!”. Hương quay lại: “Sao anh để cho Huyền bơi với người khác?”. “Huyền đi với ai là quyền của cô ấy”. “Sao đàn ông các anh mau quên thế! Bài hát hôm ấy thật hay. Hai người song ca như một cặp trời sinh. Và nụ hôn nữa, mới say đắm làm sao!”. “Hương hiểu lầm rồi. Hôm ấy em không ở lại để hiểu đó chỉ là biểu diễn. Sau đấy chắc Huyền biết anh không phải là đối tượng của cô ấy”. Con sóng bất ngờ ập đến đánh bật chiếc phao, Hương ôm chầm lấy tôi. Chân chạm đất nhưng Hương vẫn ôm chặt khiến tôi rạo rực. Tôi cúi xuống đặt nụ hôn có vị mặn của Biển lên môi Hương…

            Trở lại Thành phố, chúng tôi lại chuẩn bị cho một hình trình mới. Trước mắt còn một chặng đường dài cần vượt qua. Kỷ niệm đẹp của chuyến đi Biển giúp chúng tôi xích lại gần nhau hơn. Cả lớp đã thống nhất được nghị quyết “Đoàn kết, giúp đỡ nhau trong học tập cũng như công việc và cuộc sống”. Đặc biệt chúng tôi đều mong có ngày đến thăm chúc mừng và được ăn khao bằng Thạc sỹ của thầy. Khi nhận bằng tốt nghiệp, lớp sẽ mời thầy và vợ đi một chuyến du lịch Biển thay cho lời tri ân sâu sắc về những gì thầy đã dành cho chúng tôi!

Nguyễn Khánh Toàn- SV Đại học liên thông

 
Các tin trước
Trung cấp chuyên nghiệp
Tạo điều kiện cho người học phát triển ngành nghề phù hợp với nhu cầu của xã hội, tiết kiệm chi phí, thời gian đào tạo linh hoạt, nâng cao hiệu quả trong đào tạo. Sau khi tốt nghiệp có thể học liên thông lên Đại học.
Đào tạo liên thông
Thực hiện mục tiêu đào tạo đáp ứng nhu cầu của xã hội. Quá trình đào tạo và công nhận kết quả học tập, kiến thức và kỹ năng nghề nghiệp của người học để quá trình đào tạo liên thông diễn ra thông suốt với chất lượng và hiệu quả cao
Sơ cấp nghề
- Mang đến cho người học các khóa đào tạo cô đọng và thực tiễn, vận dụng nhanh và tạo cho bản thân sự linh hoạt khi áp dụng vào thực tiễn.- Nâng cao chất lượng nguồn nhân lực và bổ sung nhanh nguồn nhân lực chất lượng cho các doanh nghiệp và xã hội.
Đạo tạo kỹ năng mềm
Song hành với thế mạnh chất lượng đào tạo chuyên môn, Trường có lợi thế khác biệt trong việc đào tạo khối kiến thức và kỹ năng mềm bao gồm: kỹ năng sống, kỹ năng xã hội, kỹ năng cộng đồng nhằm phát triển con người toàn diện cả về các kiến thức chuyên môn và các khối kiến thức – kỹ năng mềm.
Facebook chat

Trường trung cấp giao thông vẫn tải

học trung cấp 

Học liên thông