Vừa làm vừa học tuy có vất vả nhưng là sự lựa chọn số một cho những đứa con nhà nghèo như tôi.
Những gì hôm nay chưa phải là thành công rực rỡ nhưng chừng ấy cũng đủ để chứng minh là quyết định của tôi không sai, đủ để tôi có thể tự hào mà khoe rằng: “Vừa làm vừa học tuy có vất vả nhưng là sự lựa chọn số một cho những đứa con nhà nghèo như tôi”!
Tôi là con thứ hai trong gia đình có bốn anh em. Nhà tôi nghèo lắm, bố mẹ làm ruộng, quanh năm suốt tháng mà cũng chỉ đủ ăn. Anh trai tôi đã phải bỏ học đi theo đội thợ nề vì nhà còn tôi đi học và hai đứa em nhỏ. Khi đó tôi mới học lớp 5, chưa đủ lớn để cảm nhận hết nỗi vất vả mà bố mẹ cũng như anh trai phải chịu đựng…
Tôi lớn dần lên, hiểu được những gian nan, vất vả mà bao năm qua bố mẹ phải chịu đựng. Trượt Đại học, tôi quyết định đi làm ngay không cần phải suy nghĩ. Tôi trở thành công nhân trong Khu công nghiệp. Công việc quá vất vả khiến tôi thấy ân hận về quyết định của mình. Đã mấy lần tôi định bỏ việc nhưng lại tiếc vì số tiền đã mất cho môi giới hồ sơ. Tôi lao vào công việc với hy vọng tích cóp được một chút tiền để năm sau thi lại…
Công ty tuyển chọn công nhân để đào tạo tiếng Nhật. Tôi thi đỗ và được đi học tại Nhật một năm. Tôi ý thức được rằng không thể mãi làm công nhân nên cả năm đó đã quyết tâm dành thời gian cho học tiếng. Về nước tôi thi đỗ vào làm cán bộ phụ trách một Dự án có vốn ODA của Nhật. Tôi được cấp một chiếc ô tô, hàng ngày đi về trăm cây số để điều hành công việc. Chuyên môn thuận lợi nhưng tôi giật mình nhận ra nhân viên của tôi đều có bằng Đại học! Tôi âm thầm đăng ký học lớp Trung cấp 02 năm buổi tối. Khó có thể kể hết những gì tôi đã vượt qua. Đều đặn hàng ngày, sau giờ làm việc tôi lại vội vã đến trường để kịp giờ lên lớp. Bụng đói cồn cào mà vẫn phải cố tập trung nghe giảng. Nhiều lần định bỏ ra ngoài giải quyết cái bụng đang ồn ào đình công nhưng ý chí của người Nhật trong tôi đã chiến thắng. Vất vả rất nhiều nhưng rồi tôi cũng vượt qua. Sau 02 năm, tôi đã bước lên một nấc thang mới…
Nhờ sự tư vấn của thầy, tôi đăng ký khóa liên thông vừa làm vừa học. Thú thực lúc đầu tôi chỉ mong có được tấm bằng Đại học để không thấy hổ thẹn với chính nhân viên. Nhưng tôi đã nhanh chóng thay đổi suy nghĩ khi mà những kiến thức luật thật sự có ích cho công việc hiện tại. Tôi đã hiểu tại sao người Nhật có thể quản lý, điều hành công việc một cách hiệu quả như vậy. Không những thế, trong lớp tôi có rất nhiều anh, chị đang làm quản lý trong các lĩnh vực khác nhau. Có người làm trong bộ máy chính quyền tại xã, huyện, lại có anh làm công an, tòa án. Cuối tuần tôi háo hức đến lớp không chỉ để tiếp thu bài giảng mà còn được gặp trao đổi, học hỏi các anh chị học viên. Công việc, học tập như vòng xoáy cuốn hút, đôi lúc khiến tôi giật mình: “Thế này thì còn thời gian đâu dành cho việc lo chuyện gia đình!”…
Cầm tấm bằng Đại học trên tay, tôi quyết định thành lập công ty. Công việc khá thuận lợi vì tôi có kiến thức, những mối quan hệ và kinh nghiệm thực tế. Hai năm sau hạnh phúc thực sự đã đến, vợ tôi chính là cô em gái của anh bạn cùng lớp đại học.
Bây giờ, tôi đã có một công việc tốt, một gia đình hạnh phúc. Ngần ấy năm trải nghiệm đã cho tôi nhận ra được giá trị của những quyết định trong cuộc sống. Những gì hôm nay chưa phải là thành công rực rỡ nhưng chừng ấy cũng đủ để chứng minh là quyết định của tôi không sai, đủ để tôi có thể tự hào mà khoe rằng: “Vừa làm vừa học tuy có vất vả nhưng là sự lựa chọn số một cho những đứa con nhà nghèo như tôi”!